Từ TP Tam Kỳ chạy xe máy lên nhà em Thịnh (ở thôn Đức Thạnh, xã Tam Vinh, Phú Ninh, Quảng Nam) mất hơn nửa tiếng đồng hồ, nhà đóng cửa, hỏi thăm hàng xóm mới biết Thịnh đã cùng mẹ ra chợ xã mua sắm ít đồ dùng chuẩn bị sau ngày lễ 2/9 để em ra Đà Nẵng nhập học.
Chị Huệ tâm sự: "Lúc cháu chuẩn bị đi thi, nhà lo lắm. Không biết mắt mũi cháu như thế thi cử thế nào, có đỗ không, đỗ rồi thì việc ăn học sau này thế nào… Em nó bình thường như người ta thì dễ rồi…".
Chị kể: "Khi mới sinh ra, mắt cháu cứ nhắm hoài, vợ chồng tôi tưởng cháu chưa mở mắt nhưng nửa tháng sau khi khám bác sĩ thì mới biết mắt cháu có vấn đề. Lớn lên chút nữa, vợ chồng đưa cháu đi khám khắp nơi nhưng không chữa trị được vì bác sĩ bảo mắt cháu bị tật bẩm sinh nên không thể chữa được, cháu có thể thấy nhưng rất hạn chế. Kết luận của bác sĩ cháu bị đục thủy tinh thể, rung lắc nhãn cầu. Vì thế cháu không thể mang kính cũng như nhìn xa được mà phải rà sát đồ vật mới thấy được".
May thay, ông trời không cho cháu đôi mắt thật sáng nhưng lại bù đắp cho Thịnh trí thông minh bẩm sinh. Bố Thịnh - anh Phạm Nhàn kể: "Khi cho cháu đi học mẫu giáo, gia đình cũng nghĩ chỉ cho cháu đi để hòa nhập với bạn bè, để cháu ở nhà một mình cũng buồn. Sau này, cháu học rất sáng dạ và chăm chỉ nên cả nhà quyết định lo cho cháu ăn học luôn".
“Suốt 12 năm học, năm nào cháu cũng đạt học sinh giỏi nên vợ chồng tôi cũng được an ủi phần nào”, anh Nhàn kể về con trai với niềm tự hào.
Khi tôi hỏi anh mắt không thể nhìn lên bảng làm sao cháu có thể chép bài đầy đủ, anh Nhàn cho biết: “Ở trường, cháu chỉ nghe thầy cô giảng rồi “ghi lại” trong đầu, về nhà mượn vở của bạn chép lại và học thuộc”. Cứ như thế trong 12 năm học phổ thông, Thịnh đều đi mượn vở bạn nhưng không vì thế mà việc học của em bị gián đoạn hay sức học giảm sút. Nói rồi, em lấy từ trong tủ ra cả tập giấy khen còn giữ lại từ lớp 1 đến nay và nhiều giấy khen của Hội Khuyến học xã, huyện và các tổ chức khác đưa tôi xem.
Khi tôi hỏi Thịnh việc chỉ nghe thầy giảng trên lớp mà không thể ghi lại vào vở vì không nhìn rõ trên bảng thì có ảnh hưởng đến việc học của mình không, Thịnh bảo: “Từ nhỏ đến giờ em nghe thầy giảng rồi về nhà mượn vở bạn chép quen rồi nên cũng không thấy ảnh hưởng gì đến việc học”. Tôi hỏi tiếp "Vậy mai mốt ra Đà Nẵng học xa nhà, không có bạn giúp thì làm sao học được?", Thịnh nói: "Em sẽ cố gắng vì không học thì em không biết làm gì cả, sức khỏe của em cũng không thể làm nông được".
Nói về ước mơ của mình sau khi thi đỗ ĐH, cậu học trò “ngửi chữ" cho hay: “Em biết sức khỏe và điều kiện của em không bằng các bạn khác nên em chọn nghề thầy giáo là phù hợp với em nhất. Lúc đầu em cũng muốn thi vào ngành Công nghệ thông tin hay ngành khác nhưng sau khi tham khảo bố mẹ và thầy cô thì em quyết định chọn nghề dạy học. Mai mốt em có thể dạy các em có hoàn cảnh giống như em".
Mẹ Thịnh tâm sự: “Hai vợ chồng tôi quyết định rồi. Trong thời gian đầu cháu ra Đà Nẵng học, tôi sẽ theo cháu ra đó một thời gian để giúp cháu việc đi lại, ăn ở, làm quen với môi trường mới rồi sau đó tùy điều kiện sẽ tính tiếp”. Mẹ Thịnh cũng cho biết, trường có KTX cho Thịnh ở nhưng vì hai mẹ con phải ở cùng nhau nên không thể ở KTX được mà phải thuê nhà trọ ở.
Trong những năm học của mình, Phạm Phú Thịnh đã đạt rất nhiều giấy khen |
Một tin vui cho Thịnh và gia đình trước ngày lên đường nhập học, chiều ngày 29/8, Trường THPT Nguyễn Dục (huyện Phú Ninh, Quảng Nam) - nơi Thịnh học 3 năm THPT), đã kết nạp Đảng cho Thịnh. Đây là phần thưởng xứng đáng trong những năm em cố gắng học tập và rèn luyện nơi mai trường này.
Theo Dân Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét